Có 2 điều mình học được từ bố mẹ trong quá trình trưởng thành, mà cho đến giờ mình cực kỳ biết ơn.
Điều đầu tiên là niềm vui thích khi đọc sách và khả năng tự học của bố. Bố mình có cả một kho tàng sách, đến mức sau này mẹ kể hồi đó đi làm nhà nước lương ba cọc ba đồng nhưng được bao nhiêu tiền là bố mua sách gần hết :)) chuyên ngành của bố mình học ngày xưa là Hán Nôm, nhưng bố vẫn tự học thêm tiếng Anh, thi lấy bằng để có thể dạy thêm kiếm thêm thu nhập. Bố mình còn siêu tiếng Anh hơn cả mình luôn :))
Điều thứ hai là tư duy độc lập và quản lý tài chính của mẹ. Mẹ mình hồi xưa làm đủ việc, từ hành chính kế toán rồi đến kinh doanh tự do để vun vén kiếm tiền nuôi hai chị em ăn học. Mẹ cũng chính là người đưa ra quyết định sẽ chuyển nhà từ Tuyên Quang về Hà Nội với hai bàn tay trắng, chỉ để con cái có môi trường học tập giáo dục tốt hơn. Bởi thế nên lúc nào mẹ cũng dặn mình phụ nữ luôn cần độc lập tự chủ, chí ít phải tự nuôi được bản thân, sau rồi mới quán xuyến được chi tiêu tài chính trong gia đình.
Được rèn giũa từ hai người thầy trong gia đình nên may mắn mình có ý thức sớm về việc tự học và tự kiếm tiền từ những năm tháng còn ngồi trên ghế nhà trường. Trong khi các bạn đã có máy tính, internet từ sớm thì mãi đến năm đầu ĐH nhà mình mới lắp mạng internet ở nhà. Khi đó mình có thể quên ăn quên ngủ mày mò tự học mấy ngày mấy đêm cách dùng các công cụ thiết kế, cách setup tên miền, hosting làm website, cách quay chụp chỉnh sửa video… là những thứ mình rất thích mà khi đó ko có ai dạy. Mình cũng tiết kiệm từ những ngày đầu đi làm để tự mua được những món đồ mình ao ước, đầu tư vào bản thân, hỗ trợ chi phí sinh hoạt gia đình cho bố mẹ, tự tổ chức đám cưới v.v…
Mình luôn tin rằng mình là một đứa may mắn và có nhiều phước báu. Ko phải may mắn sinh ra trong một gia đình giàu có, ko phải may mắn giỏi giang thông mình hơn ai, mà may mắn bởi bố mẹ luôn dạy mình sống có đạo đức, luôn chân thành và chăm chỉ nỗ lực hết mình, may mắn là bởi chỉ cần mình thực sự có trách nhiệm, có cố gắng thì mọi mục tiêu đề ra mình đều có thể thực hiện được.
Đến giờ khi mình làm mẹ, điều kiện sống có tốt hơn xưa thì mình cũng luôn ghi nhớ những bài học này để có thể giáo dục Bao tự lập và có ý chí phấn đấu từ nhỏ. Mọi thứ con có được ko phải là nghiễm nhiên mà đều là mồ hôi công sức của ông bà bố mẹ. Do vậy dù Bao mới chỉ 3 tuổi thôi nhưng mình thực sự mong quãng đường trưởng thành của con sau này, Bao sẽ luôn trân trọng và biết ơn những điều may mắn mà gia đình đã dành cho con.