Giống như việc mình rất không tự tin khi lái xe ra đường, chắc tâm lý chung của lái mới. Giờ lại đổi xe to hơn mới hơn xe cũ nữa nên mình lại càng lo va quệt rồi không xử lý được mỗi khi đi qua đoạn đường nhỏ hẹp, không sẵn chỗ đỗ xe.
Nhưng cứ sợ mãi thì bao giờ mới làm được.
Bạn bè người khác làm được sao mình không làm được.
Thế là cứ mạnh dạn vác xe đi thôi mặc dù lái xe tốn vô cùng nhiều thời gian trên đường cũng như tìm chỗ đỗ, nhưng bù lại nó cho mình sự chủ động mà đi grab không có đc.
Như hnay mang theo cả đống hàng đến cho các bạn đại lý trong team, vác theo đồ đạc lỉnh kỉnh thoải mái, rồi lúc về lượn qua nhà VA lấy tiếp hàng đợt n trong tháng luôn.
Làm kdoanh cũng vậy. Ban đầu sẽ luôn là học hành mất thời gian, kết quả chưa có ngay như mình muốn, nhưng dần dà khi đã thông thạo rồi thì lại thích vô cùng vì đc chủ động thời gian và tiền bạc!
Đúng là nếu cứ sợ mãi thì không bao giờ có được những thứ mà mình ao ước.
Dream it or do it?